*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thiển đột nhiên chỉ vào Cố Thành Kiêu, nghiêm túc hỏi: “Có phải anh làm chuyện gì có lỗi với em không?”
Cố Thành Kiêu liếc mắt đáp lại cô: “Anh muốn ăn bò bít tết cũng không được hả?” Lâm Thiển cười ngây ngô, vừa cười vừa chạy ra ban công, “Đẹp quá! Cách bố trí này hoàn toàn giống với nhà hàng cao cấp. Ồ, còn có nến nữa...” Cô cúi đầu nhìn bộ váy công sở đang mặc, “Giờ em có thể lên lầu thay quần áo khác không?”
Cố Thành Kiêu lại lườm cô, lập tức đè cô ngồi xuống, “Ngồi đi, anh đang đợi ăn. Chú Niên, chú mang thức ăn2lên đi.” Chú Niên lớn tiếng đáp, “Phòng bếp đã chuẩn bị sẵn rồi, chỉ đợi thiếu gia dặn dò là mang lên ngay.”
Đúng lúc này, đèn trong phòng khách bỗng tắt ngúm, chỉ còn dãy đèn chiếu sáng lối đi. Ban công thành nơi sáng nhất và đẹp nhất trong toàn bộ ngôi nhà. Ban công được pha lê bao lấy, trần cũng là pha lê, giống như một gian phòng pha lê. Phía trên thì treo đầy chuỗi đèn nhỏ, chùm bong bóng hồng xanh treo trên trần nhà, dây lụa cùng màu rũ xuống. Trên cửa sổ được trang trí bằng bong bóng ghép thành hình trái tim, vừa lãng mạn vừa đẹp mắt. Bàn nhỏ đã được8đối khăn trải bàn mới. Nến, rượu vang, hoa tươi đủ cả, vừa nhìn đã biết người sắp xếp tốn rất nhiều tâm tư.
Lâm Thiển khôi hài nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853956/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.