*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hà Hâm ngẩn ngơ2nhìn Nam Nam mà vành mắt dần ửng đỏ: “Đây chính là con lúc bé mà, giống con y như đúc.”
Bà vươn tay, khẽ run run vuốt tấm ảnh trên điện thoại: “Lúc mẹ đi, con cũng trạc tuổi Nam Nam bây giờ. Khuôn mặt tròn tròn, cặp mắt tròn tròn, cái mũi tròn tròn, miệng chúm chím tròn ũm, vô cùng dễ thương. Nhưng mẹ vừa nhìn thấy con thì lại nhớ đến ba con, mẹ rất khó chịu. Thậm chí ban đêm lúc con ngủ say, mẹ đã từng có ý nghĩ bóp chết con.”
Lâm Thiển cả kinh, Trương Hiểu Mạch cũng hoảng hốt. Đã nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên Hà Hâm nhắc đến Lâm Húc. Thì ra bà ấy vẫn nhớ Lâm Húc, chẳng qua là không8muốn nhắc đến.
“Mẹ sợ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853954/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.