*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lương Diệu Thần liền sửa đổi bộ dáng cố ý ra vẻ cà lơ phất phơ của mình, thình lình ngồi thẳng lên, nghiêm túc đáp lời, “Dạ.” Hiện tại Lâm Thiên cũng được tính là sếp của Lương Diệu Thần, cho dù trong lòng Lương Diệu Thần có bằng lòng nghe lời Lâm Thiển2hay không thì cũng phải tỏ vẻ vâng theo.
“Thím, hôm nay nếu không còn việc gì nữa vậy cháu về trước đây.” “Về đi, ở bên cạnh ông ngoại mình nhiều một chút.”
“Vâng.”
***
Tại khách sạn căn hộ, trong văn phòng thông thoáng, màn cản sáng tự động trên tường pha lê từ từ hạ xuống, Kim Trang Sùng ngồi một mình trên ghế văn phòng, bình tĩnh nhìn ánh sáng cuối cùng từ từ biến mất trước mắt. Văn phòng chìm trong u ám. Ông ta nhắm mắt để chặn chút tàn dư ánh sáng thấu qua khe hở màn che ra khỏi tầm mắt mình. Vào lúc này, ông ta chỉ muốn ngủ cùng bóng đêm.
Nhiều năm qua với Kim Trang Sùng cũng tạm tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853908/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.