*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Nguyên không nhúc nhích cũng không dám lơ là: “Tìm thấy rồi.” Tống Cảnh Du nói đùa: “Tên thối tha đó đã làm tới bước nào rồi?”
Tần Nguyên: “Đã nhào lên.” Tổng Cảnh Du: “Có nắm chắc hay không?”
Tần Nguyên hơi2do dự.
Tống Cảnh Du vừa nhìn là biết cậu học trò đang căng thẳng: “Không có gì phải căng thẳng cả, đừng bắn trúng chỗ hiểm là được.” Do tập trung cao độ nên mồ hôi hột túa ra đầy trán Tần Nguyên. Tất cả mọi người đều nín thở, chờ đợi kết quả của phát súng. Cổ Nam Hách luôn đi theo Đội đặc nhiệm Dã Lang. Anh đang đứng bên cạnh Tần Nguyên, nhìn theo góc bắn của Tần Nguyên, thấy lão già đen thui đang ngồi trên người Tiểu Hi. Trong lòng anh run lẩy bẩy, tế bào toàn thân đang gào thét gầm trời. Nếu suy nghĩ có thể giết người thì anh sẽ giết chết lão già đó hàng vạn lần.
Ngụy Nam vỗ vỗ vai Cổ7Nam Hách: “Nén giận, đừng lo lắng.”
Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853878/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.