*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“30 ngày?” Khương Quân và Giang Cung Thư đều ngạc nhiên thốt lên. Giang Cung Thư vô cùng đau lòng: “Làm sao Tư Ý có thể chịu nổi một tháng lênh đênh trên biển?” A Lực cúi đầu, chuyện này cũng khiến gã lo lắng. Khương Tư Ý nói: “Ba mẹ, đây là cách duy nhất. Tuy đi máy bay rất nhanh nhưng dễ lộ hành tung.” Giang Cung Thư kéo ống tay áo chồng, thúc giục ông mau quyết định. Đầu Khương Quân rối như tơ vò: “Trước tiên bà soạn ít đồ cho con đi.”
“Ù, Ù.”
A Lực nói: “Không cần, tôi đã chuẩn bị xong hết mọi thứ trên tàu rồi. Ông chủ, bà chủ, mặc dù trên biển chắc chắn không thoải mái bằng đất liền, nhưng bây giờ trên tàu cái2gì cũng có. Chúng ta có thể xem TV, lên mạng, ăn uống, say tàu thì có thuốc. Tôi đã chuẩn bị một ít, một tháng này sẽ không quá khó khăn đâu.”
Khương Quân: “Xem ra cậu đã suy nghĩ rất chu đáo.”
A Lực: “Vâng, tôi không dám không chuẩn bị chu đáo. Tôi không muốn cô chủ ngồi tù, cũng không muốn có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn.”
Khương Quân do dự, nhớ đến người quản lý chung cư vô tội, lại nghĩ đến tất cả bản tin về Phương Tiểu Hi mất tích. Nếu ông không để bọn họ đi, sớm muộn gì con gái ông cũng phải đối diện với cảnh tù tội, làm sao ông chịu nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853874/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.