*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cổ Giang chống lại ánh mắt khinh thường của Chu Đình, đỡ bọn họ đứng dậy, “Đừng làm thế, không cần phải làm thế này đâu. Tư Ý nhà ông bà còn nhỏ, suy nghĩ vẫn chưa trưởng thành, ông bà đừng trách móc con bé nhiều quá.”
Mắt Giang Cung Thư đỏ hoe, thông gia tốt như thế, con rể tốt như vậy, vừa nghĩ tới gã A Lực thô thiển kia thì bà ta lại căm hận. Về đến nhà, Giang Cung Thư sốt ruột đi lên lầu tìm con gái.
Đã hai ngày rồi Khương Tư Ý chẳng ăn bất cứ thứ gì. Cô ta dùng cái chết để2uy hiếp, muốn ba mình phải giao A Lực ra.
Đúng vậy, từ ngày trở về từ khách sạn, cô ta vẫn chưa được gặp A Lực. Cô ta không biết gã đã bị đuổi đi hay đang bị nhốt ở đâu, cô ta rất lo cho gã.
“Tư Ý, nhà họ Cổ đồng ý rồi, họ không hề làm khó chúng ta.” Mắt Khương Tư Ý thâm đen, bờ môi trắng bệch, khẽ nhếch miệng tươi cười, “Vậy ba mẹ có thể tha cho A Lực không?” Giang Cung Thư thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Mẹ không biết A Lực có gì tốt mà khiến con chìm đắm trong trụy lạc với nó, còn làm hỏng hết tiền đồ tốt đẹp của bản thân.” “Mẹ ơi mẹ, là6con quyến rũ A Lực, không liên quan đến anh ấy... Mẹ, A Lực là ba của con con, anh ấy là ba đứa bé.” “Vậy thì sao, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853860/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.