*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Quỷ mới tin ông!”
“Bà... Haizz, thật tình tôi và cô ta chưa đến mức đó, sao bà không tin vậy?”
“Chưa đến mức đó mà ông còn muốn ly hôn với tôi? Năm đó Nam Hách mới có hai tuổi, tôi vĩnh viễn cũng không quên được cảm xúc khi ấy. Cho dù đã trôi qua ba mươi năm, nhưng chỉ cần nghĩ tới đã khiến tim tôi đau thắt lại.” Cô Giang muốn giải thích tiếp, nhưng lại lo lắng cho sức khỏe của bà: “Tim lại2đau à? Không lẽ buồng tim lại xảy ra vấn đề: Không được, tôi dẫn bà đến bệnh viện kiểm tra thì mới yên tâm được.” “Không sao, khuya rồi mà đi tới đi lui làm cái gì.” Thấy dáng vẻ lo lắng của chồng, lúc này bà mới dễ chịu hơn một chút.
Trong phòng ngủ lầu ba. Nơi này là trung tâm của biệt thự, cả lầu ba đều thuộc về Cố Nam Hách, bao gồm cả ban công trước mặt cũng là vùng trời của anh. Bình thường lúc không có chuyện gì làm, anh sẽ ngồi một mình suy tưởng ở ban công, hưởng thụ gió đêm. Giữa đêm hè, gió nhẹ lành lạnh khiến cho người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.
Khương6Tư Ý vịn lan can, dang rộng hai tay, nhắm mắt lại, vừa mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853834/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.