*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bắc Bắc đứng cạnh mau miệng: “Không đúng, ba đẹp trai nhất! Ba ơi ba, con thấy ba đẹp trai nhất thế giới luôn đấy.” Lúc này vẻ mặt u ám của Cố Thành Kiêu mới miễn cưỡng tươi tắn hơn một chút: “Ừ, sự thật là vậy mà.” Nam Nam không phục: “Anh à, anh đừng lúc nào cũng nịnh ba. Ba ơi, ba không thể khiêm tốn chút được sao? Kiểu ngạo khiến người ta lùi bước, khiêm tốn khiến người ta tiến bộ đấy.”
Cố Thành Kiêu quả thật dở khóc dở cười. Anh nhìn nhìn Lâm Thiên, hạ giọng hỏi: “Câu này là em dạy nó phải không?”
Lâm Thiển: “Con bé có một người ba thích dạy bảo, làm gì2đến lượt em chứ?”
Cố Thành Kiêu tức đến nghiến răng, “Được rồi, hai mẹ con em có cùng ý tưởng đen tối, đều đang xem thường anh!” Lâm Thiển quay ngoắt sang, hất mặt lên, chu miệng, cũng tức giận không kém. “...” Cố Thành Kiêu cảm thấy mình không bằng cả heo chó, nói câu nào cũng đắc tội với hai tiểu tổ tông trong nhà. Anh tủi thân nhìn sang Bắc Bắc, muốn nhờ con trai giúp đỡ. Bắc Bắc đúng là trợ thủ đắc lực của ba mình, nói rất tâm lý: “Ba à, em gái thích ăn kẹo, còn mẹ thích mua túi xách.”
Lâm Thiển liếc xéo, “Nhóc tì thổi tha, ai bảo mẹ thích mua túi xách hả?”
“Chẳng phải mẹ bảo túi xách chữa6khỏi trăm bệnh sao?”
Lâm Thiển: “...” Cố Thành Kiêu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853821/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.