*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi vẫn luôn lấy lòng anh thôi, để được công ty lăng xê nên tôi bán thân mình. Hiện giờ tôi nghĩ kĩ rồi, muốn làm lại chính mình.”
Ha, quả nhiên con hát vô tình mà. Cố Nam Hách đấm tay vào tường, bức tường trắng như tuyết phút chốc lưu lại mấy đốm máu. Thang máy xuống đến tầng một, cửa mở, Phương Tiểu Hi cắm đầu đi ra cổng, nước mắt rơi lã chã. Cô đeo khẩu trang, khẩu trang ướt đẫm nước mắt. Phương Tiểu Hi ngồi2vào xe, chẳng có tâm trạng lái xe. Nhưng nếu không đi thì cô sợ Cố Nam Hách sẽ nhìn thấy. Trái tim cô đau hơn cô tưởng, cảm giác đau xé tim gan cũng không hơn nỗi đau này. Phương Tiểu Hi cố gắng chịu đựng, lái xe ra khỏi bệnh viện. Vừa đến ngã tư, xe phía trước phanh gấp, có phản ứng không kịp nên đâm sầm vào. “Rầm”, đầu cố đập mạnh xuống vô lăng, kính chắn gió phía trước “răng rắc” vỡ tan tành.
Chẳng chờ cổ kịp phản ứng thì ngay sau đó, phía sau cô vang lên một tiếng “rầm” khác. Cô hoảng sợ đến nỗi hồn phi phách tán. Ba chiếc xe liên tiếp6đâm nhau, tức thì dẫn đến tắc đường. Đường trước mặt có xe vượt đèn đỏ, xe phía trước phanh gấp, xe phía sau không kịp phản ứng nên đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853806/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.