*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tại sao?”
Phương Tiểu Hi không nhịn được lại bắt đầu lý luận với Cố Nam Hách: “Này, dù thế nào thì chúng ta nam nữ khác biệt.” Cố Nam Hách nhắm mắt lười biếng duỗi eo, nhếch môi, cười khoái chí, “À, anh luôn cho rằng chúng ta là đồng loại.”
Đột nhiên Cố Nam Hách nhún người bật dậy: “Mẹ ơi!” Phương Tiểu Hi bị dọa nhảy dựng, cơ thể lún xuống rồi bật lên, cô oán trách: “Có thể đứng ngồi dậy2bất ngờ như thể được không hả? Ít nhiều gì cũng phải nói một tiếng chứ.” Mấu chốt là, mấu chốt là anh ở trần, Phương Tiểu Hi nhìn thân hình tam giác ngược hoàn mỹ của anh mà bất giác hơi khẩn trương, chẳng còn muốn ngủ nữa. Cố Nam Hách kéo màn cửa sổ, ánh sáng vàng cam lập tức chiếu vào. Vào hạ, trời sáng rất sớm. Mặc dù mặt trời chưa hoàn toàn ló dạng nhưng phía đông đã ửng vầng sáng đầy trời.
Phương Tiểu Hi híp mắt nhìn Cố Nam Hách, toàn thân anh như được nhuộm trong vầng sáng, làm nổi bật làn da bánh mật của anh, thân hình tam giác ngược hoàn mĩ cân đối, không nhiều một phần5cũng không thiếu một phân, đặc biệt là vòng eo hẹp đó không hề có mỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853757/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.