Lâm Thiển và Sở Mặc Phong như hai bạn già gặp nhau, càng trò chuyện càng ăn ý, trước kia khi ngồi cùng bàn cũng không trò chuyện thể này. " “Công ty cậu làm về mảng gì vậy?” “Tổ chức sự kiện, sao hả, Sở tổng muốn phát triển việc làm ăn giúp cháu hả?”
“Có tổ chức tiệc họp mặt thường niên không?” “Có chứ, tổ chức2tiệc họp mặt thường niên là hạng mục thương hiệu của công ty bọn tối mà. Còn có các kiểu tiệc rượu, tiệc tối, tiệc ăn mừng và các hội nghị lớn nhỏ, cái gì cũng làm hết.” Sở Mặc Phong chia tay, “Vậy thì tốt, hi vọng sẽ có cơ hội hợp tác.”
Lâm Thiển vội đưa tay ra nắm lấy: “Không dám không dám, chúng ta là5bạn cũ, tôi nhất định sẽ dành ưu đãi lớn nhất cho cậu. Vậy tôi chờ điện thoại của cậu, đừng chỉ nói suông mà không làm.”
“Được, được.”
Cố Thành Kiêu đứng trong góc khuất gần đó nghe bọn họ trò chuyện vui vẻ. Nhìn dáng vẻ tươi cười của Lâm Thiển, hai chân anh giống như bị đổ chì, từ đầu đến cuối không bước ra ngoài. Kết6thúc bữa tiệc, các khách mời ai về nhà nấy, tất cả náo nhiệt và kích động cuối cùng cũng hạ màn. Trong thời gian ngắn ngủi ở chung đã khiến Diệp Thiến Như không nỡ rời xa bọn nhỏ, “Nam Nam, Bắc Bắc, ngày mai ông bà nội và ba của các cháu sẽ đến nhà ông ngoại để đón các cháu về nhà nhé, được không?”5Nam Nam đã hơi buồn ngủ, ngây ngô chớp chớp đôi mắt to tròn, “Nhà ông ngoại không phải là nhà sao ạ? Còn về đâu nữa?” Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853746/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.