*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Với câu nói này của Trịnh Tử Kỳ, Lâm Thiển vừa dao động lại vừa xúc động, “Là Cố Thành Kiêu nhờ cô đến thuyết phục à?”
“Không, anh ấy còn lo rằng cô sẽ tức giận mà suy nghĩ thật lâu. Tôi phát hiện anh ấy đã thay đổi, trước đây anh ấy không thế này. Một người đàn ông chịu thay đổi vì cô, vậy chứng tỏ anh ấy yêu cô rất thật lòng.” Lâm Thiển bất giác nhìn về khu giải trí, một người đàn ông cao một mét chín đang2dắt hai đứa bé chỉ cao hơn một mét, khi thì khom người kiên nhẫn nói chuyện với chúng, khi thì đứng thẳng để co giãn thắt lưng nhức mỏi. Trên mặt anh không còn vẻ lạnh lùng khiến người ta tránh xa ngàn dặm mà thay vào đó là nụ cười hiền từ nhu hòa.
“Cô không cần nghi ngờ dụng tâm của tôi. Hôm nay tôi đặc biệt đến đây là để xin lỗi cô. Chuyện giữa tôi và lão Phạm chỉ là tôi thuận miệng nhắc đến mà thôi, bởi vì...”5Trịnh Tử Kỳ cụp mắt, bất đắc dĩ nói, “Nói thật, tôi không có bạn bên cạnh để tâm sự. Tôi cảm thấy những người bạn tán gẫu với tối trước đây vốn không hiểu được tôi. Tôi rất chán ghét những câu hỏi và ánh mắt thương tiếc của các cô ấy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853737/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.