*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần gặp mặt này đều được giám sát. Những lời nói của Lưu Mẫn Sướng đều có thể trở thành khẩu cung khi lên tòa.
“ Cố Thành Kiêu kinh ngạc nhìn ông ta, nhìn ông ta nhận thức tội lỗi của mình rõ ràng2rành mạch, lại còn lý trí tự mình bộc bạch, nhưng lại không chịu sám hối thì quả thật anh có chút không thể tưởng tượng nổi.
“Có bao giờ ông hối hận không?”
Cố Thành Kiêu gật đầu, “Được. Vậy ông tìm tôi có chuyện gì?” Lưu Mẫn Sướng thong thả thở ra một hơi,5giống như vừa mới bỏ xuống tảng đá nghìn cân nào đó, “Không có gì. Ít nhất tôi cũng đã được hưởng quyền lực mà phần lớn0mọi người đều không có được. Không có gì tiếc nuối nữa, đã đủ lắm rồi.”
Cố Thành Kiêu nhíu chặt chân mày, có lúc hiểu, có lúc3lại không hiểu ông ta.
Ra khỏi phòng giam, anh quay sang dặn dò quản ngục: “Vất vả cho anh. Trông coi ông ta, đừng để ông ta4tự sát.”
“Vâng, thưa Thủ trưởng.” Từ trại giam bước ra, trong lòng Cố Thành Kiêu vẫn không thoải mái, có cảm giác buồn bã mơ hồ. “Thủ trưởng Cổ.”
Là giọng nói của Trịnh Tử Kỳ. Cố Thành Kiêu dừng bước quay lại nhìn, thấy Trịnh Tử Kỳ mặc đồng phục đuổi theo, “Anh mới gặp Lưu Mẫn Sướng hả?” “Phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853735/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.