Đối với Dung Tử Khâm, tiền viện phí của Lâm Húc chỉ là một cọng lông, nhưng đối với người bình thường thì đó là một khoản tiền lớn.
Lâm Thiển mang thai bảy tháng thì ra nước ngoài sinh con, rồi một mình nuôi dưỡng hai đứa bé. Tuy rằng cuộc sống thuở bé thấp hèn, nhưng nội tâm cô lại vô cùng cao ngạo tự trọng. Con đường do mình chọn, chưa bao giờ cô muốn người khác phải thương hại, lại càng không muốn Lâm Húc giúp đỡ. Nhiều người cho rằng vì có ba là Lâm Húc nên cô mới có cuộc sống sung túc. Nhưng trên thực tế, cô vẫn tuân thủ lời hứa năm nào, tuyệt đối không muốn bất cứ một đồng một cắc nào của Lâm Húc. Lúc ở đại học cổ học ngành tài chính. Sau khi ra nước ngoài, có con không đi làm được, cho nên có dùng tiền tiết kiệm của mình để đầu tư cổ phiếu. Lúc mới đầu còn ít kinh nghiệm, ít vốn, nên cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, có khi còn bị thâm hụt. Rồi dần dần tích ít thành nhiều, đến khi về nước gây dựng cơ nghiệp, cô đã tích lũy được không ít tài sản. Nhưng chi tiêu của cô khá lớn, kiếm được nhiều tiền rồi tiêu cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Khoản tiền viện phí hôm nay đã là thổ huyết đối với cô, nói chi đến tiền điều trị sau này.
Một đòn này của Dung Tử Khâm chẳng những bỏ mặc sinh mạng của Lâm Húc mà còn dồn Lâm Thiển đến bước đường cùng.
Gia đình Lâm Thiển gặp chuyện không may, công ty cũng không tránh được liên lụy.
“Lâm tổng, Bất động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853694/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.