Phim của Sở Dương đã quay xong, bây giờ đang trong giai đoạn chỉnh sửa hậu kỳ. Phim không được tuyên truyền, hơn nữa cũng không được mọi người xem trọng, đương nhiên chẳng có gì nổi.
Ngay cả Sở Dương cũng chẳng nổi, thì đám diễn viên trẻ càng “chìm ngổm”.
Nghệ sĩ có công ty như Giang Phong Dật, sau khi quay xong phim còn làm tiếp việc khác. Mặc dù anh ta không còn nổi tiếng như trước, nhưng công việc vẫn kín lịch như cũ. Phương Tiểu Hi thì không giống vậy, cô là diễn viên tự do, không ký hợp đồng với công ty nào, đương nhiên không có ai sắp xếp công việc cho cô. Sau khi quay phim xong, cô liền thất nghiệp. Sinh viên của học viện điện ảnh có thể trở thành nghệ sĩ được ký hợp đồng khi còn đang học dù sao cũng là số ít, có thể trở thành minh tinh nổi tiếng lại càng ít hơn. Đối với đại đa số sinh viên mà nói, tốt nghiệp chẳng khác nào thất nghiệp.
Bây giờ, Phương Tiểu Hi đang lâm vào tình trạng thất nghiệp.
Mẹ cô xuất viện, cô đón bà về nhà chăm sóc. Sau cuộc phẫu thuật, bà Phương bình phục khá tốt. Sau này bà không được làm việc nặng nhọc, chỉ cần tái khám đúng hẹn là được.
Mỗi ngày Phương Tiểu Hi đều ở nhà chăm sóc mẹ. Trước kia công việc và học hành gần như chiếm hết toàn bộ thời gian của cô, nên cô không có nhiều thời gian dành cho mẹ. Bây giờ cô chỉ hi vọng mẹ mình có thể sống lâu trăm tuổi.
“Alo, Tiểu Hi, nhà chị ở đâu vậy? Xuống cầu vượt rồi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853648/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.