“Mấy ngày nay mọi người đều tự giác rèn luyện thêm, ai cũng mệt đến ngất ngư. Nếu không nghỉ ngơi để lại sức, anh sợ bọn họ sẽ ngã quỵ” “Vậy thì nhân dịp Tết, bọn anh nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
“Ừm, mấy ngày nữa bọn anh phải đi Nam Hải.”
“Nam Hải?”
“Đúng vậy, tham gia diễn tập thực chiến trên biển.” Chẳng những cấp trên không để bọn họ tham gia vào vụ án, mà còn muốn đẩy bọn họ ra. Điều này không khỏi làm bọn họ sinh nghi.
“Diễn tập thực chiến trên biển có nguy hiểm không?”
Cố Thành Kiêu cười một tiếng, “Với bọn anh mà nói thì việc này không tính là nguy hiểm, nó an toàn hơn bất cứ công việc nào khác.”
“Vậy thì tốt rồi, anh phải đi bao lâu?” “Chừng một tháng, em phải học hành ngày càng tiến bộ nhé! Anh sẽ về sớm thôi.” “Vâng, anh đừng lo lắng, ở nhà có em và bà nội rồi.” Cố Thành Kiêu hôn lên trán cô. Dốc hết bầu tâm sự thế này khiến những tâm tình bị đè nén cũng thư giãn hơn rất nhiều. Anh chưa bao giờ tin vào số mệnh, cũng không tin trời, nhưng giờ phút này, anh thực sự rất cảm ơn ông trời đã đưa Lâm Thiên đến bên anh.
Mấy ngày qua, tâm trạng áp lực khiến chứng lãnh cảm của anh lại tái phát. Ninh Trí Viễn không yên lòng nên đã bỏ hết công việc để tới nhà anh.
Lâm Thiển quả nhiên là liều thuốc hay cho anh. Thuốc đến bệnh trừ, bây giờ anh đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Dần dần, Lâm Thiên nghe được tiếng hít thở đều đặn mà thâm trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853585/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.