Thái độ đối đãi với phụ nữ của Phùng Dương và Quý Minh Sinh khác nhau một trời một vực. Nghe
thấy anh ta “bàn về dụng tâm”, Phùng Dương lại cộc cằn nói, “Lão Đại, lát nữa anh cứ trói cô ta lại rồi
thuê phòng. Phụ nữ ấy hả, trừng trị cho ngoan ngoãn trên giường là được rồi. Anh làm cô ta thỏa mãn lần đầu rồi thì lần sau còn cầu xin anh làm thêm nữa ấy chứ.”
Tống Đình Uy tỏ vẻ giận dữ, “Lão Tam, tôi phát hiện hôm nay cậu ăn phân thì phải.”
Phùng Dương: “...” “Ha ha ha ha ha.” Quý Minh Sinh và Hạ Trung đều phá lên cười.
Phùng Dương bỏ cuộc, “Được rồi, được rồi, tôi không nói nữa.” Quý Minh Sinh nói: “Lão Đại muốn ôm người đẹp về thì bước đầu tiên phải chia rẽ Lâm Du và Cố Đông Quân cái đã. Bọn họ mới hạnh phúc không bao lâu, lúc này là lúc tình cảm mong manh nhất, xảy ra chút hiểu lầm là xa nhau ngay.”
Tổng Đình Uy chăm chú lắng nghe, “Cậu có cách gì à?”
“Cứ nhìn vào gia đình tôi là biết, mẹ tôi luôn nghiêm khắc cấm cản. Phụ nữ ấy hả, chơi đùa thì được, nhưng không phải ai cũng có thể đưa về nhà, huống chi là một gia tộc như nhà họ Cố mà lại không coi trọng xuất thân của nhà gái ư?” Tống Đình Uy rất đồng cảm về điều này. Lúc trước ba mẹ anh ta cũng ngàn chọn vạn tuyển mới chọn được Lâm Tiêu.
Chỉ có điều, thế sự sau này lại khó liệu.
Quý Minh Sinh nói tiếp: “Lão Đại, anh đỡ thay cho Lâm Du một nhát dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853543/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.