Không ai ngờ, hôn lễ linh đình xa hoa đã được lăng xê từ khi bắt đầu đính hôn lại kết thúc trong bi kịch.
Khách mời bỏ về, hoa rơi đầy đất, mặc sức để người giẫm đạp. Biển hoa cưới biến thành hoa tang, vũng máu tươi trên sân khấu được đèn chiếu rọi, tỏa ra ánh sáng đáng sợ. Dường như nó đang nói cho thể nhận biết Hôn nhân vô cùng thiêng liêng, không thể bị vấy bẩn.
Lâm Tiêu bị đưa đến khoa tâm thần, ngoại trừ Lâm Bồi và Chu Mạn Ngọc đi cùng, còn có cảnh sát. Tống Đình Uy được đẩy nhanh vào phòng cấp cứu. Anh ta nằm trên giường, con dao đâm xuyên qua ngực, chảy rất nhiều máu.
Lâm Du đờ người, xử lý vết thương ở phòng ngoại thương xong, cô liền đến trước cửa phòng cấp cứu đợi tin.
Cô ngồi đó ngơ ngác, không nói lời nào, cũng không biểu hiện gì, dường như không hề nghe thấy tiếng động ồn ào xung quanh. Tống Vĩnh Niên dìu Trần Tuyền, bà ta khóc ngất mấy lần. “Đồ hèn hạ, đồ yêu tinh hại người! Nếu con trai tôi có gì bất trắc, tôi sẽ không tha cho cô đâu!” “Tôi sẽ giết cô, đồ yêu tinh hại người!”
“Lâm Du, cô nhớ đấy, tôi chết cũng không tha cho cô đâu!”
Trần Tuyền vẫn còn có ý đồ xông tới đánh Lâm Du nhưng bị Lâm Thiển cản hết. Vì mối quan hệ với Cố Thành Kiêu cho nên Trần Tuyền không dám động đến Lâm Thiển, cũng không dám động đến Lâm Du. Nhưng bà ta không ngừng nhục mạ, luôn miệng mắng chửi, đến nỗi y tá đi qua nhắc nhở mấy lần nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853525/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.