Cố Thành Kiêu xoa tay không ngừng, cảm thấy tay mình bẩn nên không đi qua dắt cô. Anh cam đoan: “Chỉ lần này thôi, sau này sẽ không hút nữa.”
Lâm Thiên nhìn anh thật sâu, nhận ra chút ý đồ còn sót lại trong ánh mắt mỏi mệt của anh.
Thế nhưng, anh luôn là người giữ chuyện kín như bưng, chuyện gì cũng giấu rất kỹ. Những chuyện anh không muốn cô biết, cô hoàn toàn không cách nào khám phá được. Thấy anh cứ liên tục xoa tay đến mức tay đỏ hết lên mà vẫn còn xoa, cô bèn lấy bình nước trong túi xách của mình ra, đề nghị: “Rửa không?”
“Được.”
Thế là, cô đổ nước từ từ, anh hứng lấy mà rửa tay.
Vừa đến gần anh đã bị một luồng khói nồng nặc xộc vào mũi, Lâm Thiển chủ động khoác lên cánh tay anh lại, lo âu nói: “Anh hút thuốc em không có ý kiến, không phải em không cho anh hút, mà là đột nhiên anh hút thuốc nhiều vậy, em rất lo lắng cho anh.”
Cố Thành Kiêu nhoẻn miệng cười một cách khó khăn: “Anh không sao, chỉ là...”
Anh nhận ra mình không muốn kiếm cớ lấy lệ với cô, mà muốn chia sẻ phiền muộn trong lòng với cô hơn.
“Chúng ta đi thăm Tiểu Bân chút đi.” “Bây giờ?” “Ừ, vừa khéo có thể đến nơi trước khi trời tối.” Mặc dù Lâm Thiển cảm thấy thời gian quá gấp, nhưng vẫn đồng ý: “Được, vậy thì đừng chậm trễ, chúng ta đi nhanh lên đi.”
Trên đường, Cố Thành Kiêu chuyện tâm lái xe. Sau khi lái ra khỏi thành phố thì anh tăng tốc. Tốc độ như thế này thì mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853497/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.