Tiểu Thúy run rẩy kéo tay ba nói: “Ba, hôm nay ba đến đón, con rất ngạc nhiên, rất vui, thật sự rất vui.” 1 Bàn tay nhỏ bé ấm áp của con gái kéo tay hắn, sưởi nóng bàn tay hắn, ấm đến tận trái tim. Lời nói của con trẻ làm lay động thật sâu đến nội tâm của Hà Kiện Hùng. Hắn quay sang con gái sám hối: “Tiểu Thúy, ba có lỗi với con, ba không nên trở lại, không nên quấy rầy cuộc sống bình yên của các con.” Tiểu Thúy lắc đầu nguầy nguậy nói: “Không, ba mẹ, con thật sự rất nhớ ba mẹ, nằm mơ cũng mơ thấy ba mẹ quay về. Nhưng vì ba mẹ không trở lại nên con đã quên mất hình dáng ba mẹ thế nào rồi.”
Trần Na đã khóc không thành tiếng, “Tiểu Thúy, con gái ngoan, con thật hiểu chuyện. Sau này không có ba mẹ, mẹ tin chắc con vẫn có thể tự chăm sóc cho mình và em trai thật tốt. Ba mẹ có lỗi với các con.”
Hà Kiện Hùng và Trần Na nhìn nhau gật đầu, rồi dựa lưng vào nhau từ từ nhích dần đến thành cầu. Cố Thành Kiêu lập tức nhìn thấu mưu đồ của bọn họ, vội vàng phân công: “Kình Ngư, liên lạc với đội cano ở gần đây. Tử Tuấn, chuẩn bị sẵn dây thừng. Lão Khương, sẵn sàng chuẩn bị cứu người.”
Ngay sau đó, anh hét to về phía Hà Kiện Hùng: “Mau để mấy đứa bé xuống. Hổ dữ không ăn thịt con, đây cũng là cốt nhục của các người!”. Hà Kiện Hùng và Trần Na ôm hai đứa bé đến ven đường, trèo qua thành cầu. Tình hình càng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853493/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.