Thân mật tiếp xúc như vậy lại càng khiến Lâm Du đang lắp bắp không nói nổi một câu trọn vẹn. Cô chưa từng trải, cử chỉ thân mật như vậy lập tức khiến cho đầu óc cô ngưng trệ.
Cô sợ hãi với chuyện sắp xảy ra, nhưng cũng mong chờ nó sẽ đến.
Cổ Đông Quân đứng đã lâu, hai bắp chân có chút căng cứng. Bác sĩ phục hồi chức năng đã dặn dò anh không được đứng lâu, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tốc độ hồi phục.
Vì vậy anh quả quyết ôm gọn cô lùi về sau, rồi lập tức xoay người đè cô xuống giường. Chiếc váy dạ hội của cô cũng đang dần tụt xuống đến hông. “Xin lỗi, anh không đứng lâu được, đành phải di chuyển.” Anh dùng một cái cớ vô cùng hoàn hảo cho sự manh động của mình.
Lâm Du bật cười, “Đừng làm rộn, chân của anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục.”
“Tư thế này không ảnh hưởng gì.”
Anh vẫn không ngừng nghiên cứu miếng dán ngực mềm mềm mát mát đang áp lên ngực cô. Món đồ chơi đã kéo xuống rồi mà sao nó vẫn dính ở đây?
Khi anh còn mải mê nghiên cứu miếng dán ngực thì tầm mắt lại bị hõm rãnh sâu này thu hút, thật là tra tấn người ta quá.
“Anh muốn.” Cuối cùng anh cũng thốt ra.
Lâm Du nhìn khuôn mặt đỏ tía tai của anh mà không nỡ lòng từ chối. Cô cũng rất muốn trở thành người phụ nữ của anh. Cô nhắm chặt hai mắt lại chờ đợi.
Cổ Đông Quân như lấy được giấy thông hành, mừng quýnh lên như trẻ con.
Nhưng trong lúc hai người khát khao nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853489/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.