Sở Mặc Phong không thể nói được câu nào. Không khí trong phòng sách trở nên rất lúng túng.
Cố Thành Kiêu cũng không hùng hổ bắt cậu ta phải thừa nhận. Anh vẫn biết điểm dừng: “Khó có khi tới chơi, ăn cơm xong rồi hẵng đi.”
“Cám ơn chú Hai, cháu còn có chuyện khác phải đi trước.” “Đã vậy thì chú không giữ lại, đi thong thả.” Sự khách sáo của Cố Thành Kiêu khiển Sở Mặc Phong cảm thấy khó chịu. Cậu ta buồn bực rời khỏi Thành Để và đương nhiên cũng không thấy được người muốn gặp.
Trên đường đi, Lâm Duy Nhất gọi điện thoại tới. Sở Mặc Phong liếc mắt một cái rồi ngoảnh đầu không quan tâm.
Lâm Duy Nhất vẫn cố chấp gọi. Tiếng chuông reo hết lần này tới lần khác.
Cậu hít sâu một hơi, ấn vào tai nghe Bluetooth: “Alo?”. Vừa mới mở miệng thì ở đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói thánh thót của Lâm Duy Nhất: “Phong, hôm nay em chuẩn bị xong hết rồi. Anh dẫn em đi dạo Trường Thành được không?”
“Hôm nay trời nắng như vậy, em dạo Trường Thành làm cái gì?”
“Phải ha, em cũng thấy vậy. Thế thôi chúng ta đi Cố Cung đi.”
“...” Sở Mặc Phong nghĩ thầm, xem ra hôm nay anh tránh không khỏi: “Anh tìm người đi cùng em, em muốn đi đâu thì đi, được không?”
“Không được.”
Tuy không giáp mặt mà chỉ nghe qua giọng nói, nhưng Sở Mặc Phong cũng có thể tưởng tượng được vẻ mặt bĩu môi làm nũng của cô. Đột nhiên cậu nổi hết cả da gà.
Thật ra mà nói, dù sao cũng là chị em cùng cha khác mẹ, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853467/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.