Tiếng hét khản giọng của Hồng Tuyết Oánh cùng tiếng chửi rủa đầy căm phẫn của Chu Mạn Ngọc hòa
vào nhau vang vọng khắp trung tâm mua sắm.
Trên lan can tầng nào cũng đầy kín người xem. Từ dưới nhìn lên một vòng toàn là đầu người.
Có rất nhiều người đang phát trực tiếp lên mạng. Người Hồng Tuyết Oánh đầy vết thương, đau đớn nối tiếp, hình tượng không mảnh vải che thân này khiến cô ta khó chịu đựng nổi.
Mấy lần cô ta định che mặt, nhưng tóc lại bị một phụ nữ to béo kéo giật ra sau, khiến toàn bộ khuôn mặt phơi bày rõ ràng trước mọi người.
Phẫn nộ, nhục nhã, hoảng hốt, khuất nhục, chỉ vài phút ngắn ngủi, cô ta như bị lăng trì. “Tao và ông ấy đã trải qua hơn hai mươi năm, cho tới bây giờ vợ chồng tao luôn một lòng một dạ. Mày để tiện chạy tới dụ dỗ chồng tạo, khiến ông chồng tử tế của tao bị máy mê hoặc có nhà cũng không buồn về. Để tao xem, mày thân bại danh liệt, ông ấy còn muốn mày nữa không?” Chu Mạn Ngọc vừa đánh vừa mắng, “Tuổi còn trẻ thì tìm ai mà chả được, sao cứ phải bám lấy chồng người ta? Coi như mày không may động phải tao, tao không phải là người dễ nói chuyện đâu nhé!”
“Hừm, không phải mày toan tính bòn rút tiền của ông ấy sao? Tao cho mày biết nhé cái con đê tiện kia, tiền của ông ấy đều nằm trong tay tạo. Ông ấy cho mày bao nhiêu thì mày phải nhả ra từng ấy, thiếu một xu là tạo đánh.”
“Mày nhớ rõ cho tao, trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853434/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.