Hoa Thiên Minh nhìn thoáng qua Lâm Húc đang được ủng hộ rầm rộ trong đại sảnh, nói: “Lúc đầu tôi cũng dự định sắp tới sẽ về nước thăm chú, nhưng bây giờ có em trai chú ở đây, tôi nghĩ chắc chú cũng
không cần tôi giúp đỡ đâu nhỉ? Người em này của chú không tệ, anh em các chú mà đồng lòng thì nhất định sẽ có ngày Đông Sơn tái khởi, đến lúc đó phải chiếu cố tôi đấy”
Lâm Bồi cười khổ, chợt giơ tay ý bảo dừng lại: “Cậu ta là cậu ta, còn em là em. Cậu ta rất thông minh lanh lợi”
“Là sao?”
“Bất động sản Phong Việt là sự nghiệp của cậu ta, sao có thể vô duyên vô cớ chia cho em một bát canh được chứ? Lúc đầu em tưởng anh em sẽ hợp tác, nhưng sau khi kết thân với nhà họ Cố thì cậu ta hợp tác với họ. Haizz, em cũng biết là nước chảy chỗ trũng, người thường đi chỗ cao, có nhà họ Cố chiếu cố, cậu ta chọn ra làm ăn riêng cũng là lẽ thường”
Hoa Thiên Minh tức giận bất bình, giọng điệu hơi bực bội, “Thằng con rể kia là đúng không? Có nhà họ Cố chiếu cố, đáng lẽ phải giúp đỡ anh trai mới đúng chứ, cậu ta giàu nứt vách mà bỏ mặc anh ruột à?”
Lâm Bồi khuyên nhỏ, “Anh Hoa, anh đừng nói mấy cái này, để người khác nghe được sẽ tưởng em có thành kiến với em trai. Haizz, nhìn lại, em cũng không nhất thiết phải nhờ vả cậu ta”
“Đúng, đã thế thì chú làm chung với tôi đi. Nói thật là kinh tế ở nước ngoài rất bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853373/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.