Bệnh viện quân y, khoa xét nghiệm, Cố Thành Kiêu run lẩy bẩy cầm báo cáo xét nghiệm máu nóng hổi. Anh hít sâu mấy cái rồi mới có dũng khí xem bản báo cáo cuối cùng này.
HIV âm tính, hoàn toàn bài trừ.
Hoàn toàn bài trừ!
Hoàn toàn!
Bài trừ!
Cố Thành Kiêu nặng nề nhắm mắt lại, giống như ác mộng suốt ba kiếp cuối cùng cũng hóa thành sương mờ, tiêu tan theo tháng năm đằng đẵng. Rốt cuộc anh có thể thoải mái hít thở không khí trong lành, rốt cuộc có thể thỏa mãn nếm lại vị ngọt cuộc sống.
Mà trong mắt Lâm Thiển, phản ứng của anh lại giống như kẻ tâm thần ngu si: “Anh làm gì thế, cầm báo cáo mà cũng kích động thế nữa, cần nhảy điệu break dance ở đại sảnh không? Sao thế, trong người em có vàng hay có kim cương?”
Cố Thành Kiêu điều chỉnh hơi thở, cười bảo: “Em khỏe mạnh, anh rất vui.”
Lâm Thiển á khẩu: “Em đã bảo em không sao rồi mà, chỉ có nôn một tí thôi, anh một hai bắt em đi xét nghiệm, đúng là rảnh hơi”
“Xét nghiệm để yên tâm mà, em xem, quá tốt.” Cố Thành Kiêu bước đến, ôm cô vào lòng: “Đi, về nhà chúc mừng nào”
“? Còn phải chúc mừng nữa?”
Cố Thành Kiêu cắn tại cô thì thầm: “Đương nhiên, phải làm thật lớn”
Lâm Thiển kinh ngạc, “làm” trong lời anh nói chắc chắn là làm mà cô hiểu. Không được, không được, cô sẽ không mắc mưu anh đầu. Cái thân bé nhỏ này của cô không chịu nổi anh lăn lộn đầu.
“Không về, anh quên hôm nay có hẹn với mọi người liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853360/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.