“Gì, lúc nhỏ còn tắm chung, ngủ chung?”
“...” Có phải mình nói sai gì rồi không? Anh vội giải thích, “Đều là chuyện lúc còn bé, mọi người cùng trang lứa. Ba mẹ thì bận rộn, cho nên đám nhóc bọn anh chơi chung với nhau. Trong mắt bọn anh, cô ta cũng chẳng khác gì bọn anh cả”.
Lâm Thiển quả thật tức điên, lỗ mũi sắp phun lửa: “Sao lại không khác chứ? Rõ ràng khác kìa, bị mù hả? Cô ta nhìn anh rồi, có phải anh cũng đã nhìn cô ta không hả?”
Cố Thành Kiêu ôm lấy cô đang nổi khùng, ấn mạnh: “Đồng chí Lâm Thiển, em nói đạo lý được không hả, đều là chuyện lúc nhỏ, lúc nhỏ đấy!”
“Lúc nhỏ là lúc nào? Khoảng thời gian lúc nhỏ rất dài đúng không, em thấy giờ em cũng còn nhỏ đấy?
Cố Thành Kiêu đúng là bị ép đến phát bực: “Đó là lúc trước khi đi nhà trẻ. Chẳng lẽ lúc nhỏ em không chơi thân với bạn khác phái?”
Lâm Thiển tưởng tượng, đúng là có. Trước khi đi nhà trẻ cô không ấn tượng gì nhiều, còn lúc ở nhà trẻ thì ấn tượng rất sâu. Ví dụ như thi thoảng tụt quần bạn nam ra chơi, hôn người ta, bắt trứng chim, càng nghĩ hình như đã làm rất nhiều việc kiểu này.
“Em... em... em tà ác như anh chắc?”
Cố Thành Kiêu nhìn chằm chằm cố, nhìn đến mức cô cũng chột dạ: “Mà có thì giờ em cũng đâu có liên hệ với người ta nữa, cũng chẳng nhớ rõ tên. Đâu giống mấy người, lúc nào cũng gặp nhau”
“Oan cho anh quá, em nói lý được không hả?”
“Thế sao cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853358/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.