Tại sao không phải là bây giờ mà phải đợi tới tháng sau?”
“Tháng này Đội đặc nhiệm diễn tập, tháng sau mới kết thúc”
“Thế à, vậy thôi thế này đi, em sẽ bảo Phạm Phạm giảm béo, ha ha.” Nghĩ một lát, Lâm Thiển lại soạn một tin nhắn gửi đi: “Một tháng giảm năm cân, chắc chắn cậu có thể làm được”
Phạm Phạm mau chóng trả lời: “Chị đấy mà giảm năm cân, chỉ sợ chồng em cũng sẽ mê tít chị thối”
Lâm Thiển: “Có khả năng thì cậu cứ thử xem, xem tớ có cắt cái móng giò của cậu không?”
Phạm Phạm: “Cậu Thiển tha mạng, tiểu nhân không dám đâu.”
Để điện thoại xuống, Lâm Thiển nằm sấp trên bàn, nghiêng đầu, liếc xéo anh, hỏi: “Có phải mấy anh lính binh đoàn của anh ai cũng đều cao lớn đẹp trai không?”
Một tay Cố Thành Kiêu cầm sách, một tay nắm cái ót của cô xoay lại, nói: “Dù sao cũng không phải chuyện của em, Cổ phu nhân à”
***
Chuyện của Lâm Thiển đã được Cố Thành Kiêu cố ý giấu nhẹm đi, nhưng cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, rốt cuộc chuyện anh lo lắng nhất đã tới.
Lúc nhận được điện thoại của mẹ, anh đang ở trong xe mở cuộc hội nghị video cùng Đội đặc nhiệm. Sau khi nói một câu xin lỗi, anh nhận điện thoại.
“Mẹ, có việc gì sao?”
“Con còn biết mẹ là mẹ hả? Chuyện lớn như vậy sao không nói cho mẹ và ba con biết? Rốt cuộc con có để ba mẹ trong mắt không hả?”
Cố Thành Kiêu mơ hồ hiểu ra chuyện gì, mày bất giác nhíu lại. “Con trai, con không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853356/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.