Có thể do là tình địch, Lâm Thiển luôn cảm thấy vẻ kiêu ngạo của Trịnh Tử Kỳ là cố ý giả vờ, mục đích nhằm đả kích cô, khiến cố hổ thẹn mà tự giác rời bỏ Cố Thành Kiêu.
Giờ nghĩ lại, cô cho rằng suy nghĩ của mình đã quá ti tiện, người ta là nữ quân nhân, xuất thân cao quý, tính cách kiêu ngạo, dung nhan tuyệt mỹ. Rõ ràng người ta có thể dựa vào những thứ đó, nhưng hết lần này đến lần khác chỉ dựa vào mỗi thực lực.
Cái khó là, Trịnh Tử Kỳ dựa vào năng lực của mình từng bước theo đuổi Cố Thành Kiêu, tình cảm sâu nặng như vậy, Lâm Thiển cảm thấy không bằng...
Lâm Thiển nhớ lần đầu tiên gặp Trịnh Tử Kỳ ở suối nước nóng tại hội quán, hiện tại cô đã có thể lý giải được ánh mắt không cam lòng ấy của Trịnh Tử Kỳ.
Đổi lại là cổ, cô cũng không cam lòng.
Bận rộn hết sáng mùng một, sau bữa trưa, Lâm Thiển rời nhà tổ của họ Cố mà đối với cô giống như một chiếc lồng.
Ngày đầu tiên của năm mới, không có mặt trời, không có ánh nắng rực rỡ, bầu trời bao phủ một màu xám xịt, khiến không khí trở nên ảm đạm, giống như tâm trạng của Lâm Thiển lúc này.
Cô dạo một vòng qua siêu thị, ngày đầu năm mới siêu thị vắng vẻ hơn ngày thường. Cô chọn một ít thuốc bổ rồi đến nhà họ Lâm để thăm ông nội.
Tuy cô và bác trai bác gái không còn qua lại, nhưng cô vẫn phải hiếu thuận với ông.
Cũng may, khi cô đến bác trai bác gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853308/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.