“Không, có lẽ hắn vẫn còn ở thành phố B, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nhưng vì sao nhất định phải là sau ngày 15?”
Cố Thành Kiêu nghĩ sao cũng cảm thấy nơi này quá nguy hiểm. Đám súc sinh kia, đừng nói nửa tháng, chỉ sợ ba ngày đã ra tay với Trịnh Tử Kỳ rồi, “Chẳng lẽ cô không nghĩ đến danh tiết của mình sao?”
Trịnh Tử Kỳ mỉm cười, hiên ngang lẫm liệt nói: “Ngài à, Y Nhân vốn làm nghề này, còn có thể nói gì đến danh tiết chứ?”
Trịnh Tử Kỳ đeo mặt nạ da người đã nghiễm nhiên nhập vai, đang dùng khuôn mặt của người khác để giải thích về cuộc đời.
“Nếu ngài thích, Y Nhân sẽ theo ngài, Y Nhân không cầu danh phận, chỉ cầu ấm no, có gì không thể?”
Cố Thành Kiêu giận dữ mắng mỏ: “Đủ rồi, im miệng đi, vậy cô tự giải quyết cho tốt. Tóm lại không phải lúc nào tôi cũng có thể cứu cô được.”
Tim Trịnh Tự Kỷ phút chốc rơi xuống, lạnh lùng cao ngạo đáp lại: “Em tự có cách”
Cố Thành Kiêu nhường lại giường, còn mình đứng cạnh cửa mở hé nhìn ra ngoài.
Không biết Cao Nguyên xử lý thi thể thế nào mà chỉ chốc lát sau đã quay về, lấy đồ lau nhà lau sạch vết máu ở hiện trường, sau đó nhập bọn chiến đấu cùng đám anh em.
Các cô gái được đưa vào phòng riêng đều là người may mắn, còn những cô gái ở lại đại sảnh thì cả đêm đều không được ngủ vì bị làm tình tập thể.
Trời vừa sáng, ánh bình minh mùng một đầu năm chiếu khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853305/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.