Lâm Thiển nghe có chút khó tin, trong lòng cảm xúc dâng trào, trên mặt cũng không giấu được nụ cười.
“Có nghĩa là cổ theo dõi tôi từ sau khi tôi bị bắt cóc à?”
“Đúng vậy”
“Tôi nói mà, nhất định là có người theo dõi tôi, nhiều lần cứ tưởng hoa mắt hoặc ảo giác, cố ẩn nấp thật khéo quá.”
Lý Bất Ngữ thở dài, “Chẳng phải cuối cùng vẫn bị chị phát hiện sao? Tôi cũng không biết phải bàn giao cho thủ trưởng thế nào đây?
“Yên tâm, tôi sẽ nói giúp cô. Còn nữa, không cần phải đi theo tôi đâu, giờ an ninh rất tốt, dễ gì gặp chuyện không may nữa?”
“An ninh tốt đến mấy cũng vẫn có lưu manh cố ý bắt cóc”
“Không phải mấy tên đó đều bị bắt hết rồi sao?”
Lý Bất Ngữ muốn nói rồi lại thổi, có nhiều chuyện cơ mật không thể tiết lộ, nên cười nói: “Chị dâu, dù sao tôi cũng bị phát hiện rồi, chi bằng sau này để tôi đi cùng chị. Xem như tôi là vệ sĩ, là tài xế, người hầu, chuyện gì cũng cứ giao cho tôi. Như vậy tôi mới lấy công chuộc tội, làm tốt nhiệm vụ thủ trưởng phân công”
“Khụ khụ... cái này...” Thấm tấm Lâm Thiển muốn từ chối, khao khát được tự do, “Em gái à, thật sự không cần, lỡ như có gặp nguy hiểm thì tôi tự mình xử lý được. Giờ cô ăn xong bữa rồi về nghỉ sớm đi, để tôi nói với Cố Thành Kiêu là được.”
“Nhưng...”
“Cứ vui vẻ quyết định vậy đi, nghe tôi”
Từ quán lẩu ra, Lâm Thiển bắt một chiếc taxi trên đường, đưa thẳng cho tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853296/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.