Dù trong điện thoại Lâm Du trả lời đầy căm phẫn, nhưng vẫn đồng ý đi chung với Lâm Thiển đến khu vui chơi.
Dù sao ở nhà thì người đối mặt với bà mẹ càm ràm và bà chị vô vị, không bằng ra ngoài quẩy với Lâm Thiển.
Ai bảo hai người hợp với nhau chứ?
“Mợ nó, đậu hũ thối ở đây ngon ghê, em phải đăng đàn chào mời cái đã” Miệng Lâm Thiển toàn đậu hũ thối, khóe miệng dính tương ngọt, chẳng hề giữ gìn hình tượng.
Lâm Du nhìn cô em chẳng buồn khinh bỉ, “Ê, tốt xấu gì em cũng là Cố thiếu phu nhân đấy, chú ý hình tượng chút đi được không?”
Lâm Thiển chẳng những không tém lại mà còn cố ý bắt chéo chân, gác một tay lên vai Lâm Du, còn tay kia cầm xiên que tạo dáng cầm điếu thuốc, khẽ nhịp đùi, buông thả vô cùng.
Lâm Du trợn mắt á khẩu, lắc đầu, “Không cứu được rồi.”
“Nói cho chị biết, Cố Thành Kiêu trong bóng tối khác với những gì mọi người thấy. Đừng nhìn anh ta ngày thường uy phong lẫm liệt, ngang ngược hơn trời, chứ ở trước mặt em thì như thằng nhóc ấy, rất dính người”
Cùng lúc đó, trong đội tình báo của Đội đặc nhiệm Dã Lang, các chiến sĩ đang ở phòng giám sát, nghiên cứu mã số lóng của một đoạn ghi âm điện thoại.
Đang điều chỉnh kênh thì đột nhiên bắt qua một băng tần mới.
“Đừng nhìn anh ta ngày thường uy phong lẫm liệt, ngang ngược hơn trời, chứ ở trước mặt em thì như thằng nhóc ấy, rất dính người” Một giọng nữ trong trẻo dễ nghe truyền vào tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853282/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.