Thật ra, Diệp Thiến Như bình thường không phải là người hung hăng. Thân là phu nhân quan lớn, bà ta đoan trang hiền thục, trong ngoài vẹn toàn, không bao giờ tranh luận với người khác, chứ đừng nói đến ác khẩu.
Bà ta là người cao ngạo và tôn quý, chẳng thèm đối nghịch với Lâm Thiển, thậm chí cũng chẳng muốn nói chuyện trực tiếp với Lâm Thiển. Bà ta chỉ muốn thuyết phục con trai mình thôi.
Còn Lâm Thiển, cao ngạo là vũ khí ngụy trang của cô, cười giả lả là chiếc mặt nạ bảo vệ cô. Cho tới bây giờ, ngoại trừ bác gái, cô chưa từng tiếp xúc với vị phu nhân nào trong giới thượng lưu. Phương pháp cô có thể sử dụng chỉ là những phương pháp trước kia đã từng đối phó với bác gái. Ví dụ như, lúc có thể giả vờ ngoan cố sẽ giả vờ ngoan, lúc không thể giả vờ ngoan, cô sẽ né tránh.
Đúng như Diệp Thiến Như nghĩ, Lâm Thiển là một đứa trẻ ngang ngược không gia giáo. Đôi khi cô biết rõ chọc giận người lớn là không tốt nhưng cô không thể kiểm soát bản thân vì đó là bản chất của cô.
Một người thực sự kiêu ngạo, một người giả bộ kiêu ngạo, hai người ngồi cùng một chỗ như núi lửa đụng trái đất.
Bữa tối kết thúc không vui, Diệp Thiến Như tức giận bỏ đi, cũng đủ làm trò cười cho Trịnh Tử Kỳ.
Lâm Thiển trốn trong phòng ngủ ở tầng hai, giả vờ ngủ, Cố Thành Kiêu đứng ngoài ban công gọi điện. Hiệu quả cách âm của cánh cửa rất tốt, cô chỉ có thể nghe Cố Thành Kiêu đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853276/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.