Lâm Thiển từng gặp Uông Hải Thành một lần trong bệnh viện, khi đó ông ta hạ mình xin lỗi Cố Thành Kiêu, bày ra hình tượng người cha bất lực hận không thể rèn sắt thành thép.
Cô không ngờ lại gặp ông ta ở đây, cũng tò mò không biết ông ta đến làm gì, chả nhẽ muốn xem náo nhiệt?
Đám đông tự động rẽ ra nhường đường, Uông Hải Thành không cho tùy tùng đi theo, một mình bước về phía Lâm
Thiển.
“Cháu chào bác Uống” Sở Mặc Phong cũng bất ngờ khi thấy Uông Hải Thành, nhưng đã chạm mặt thì không nên thiếu lễ nghĩa.
Uống Hải Thành hỏi Sở Mặc Phong: Hôm qua gặp có nghe ba cháu nói cháu bị tai nạn xe, có sao không?”
“Cháu không sao, mắt bị thương, cần chút thời gian mới bình phục”
“Còn thủ trưởng Cố thì sao?”
“Chú ấy cũng không sao ạ?
“Không sao là tốt rồi...” Uông Hải Thành nhìn sang Lâm Thiển, mỉm cười gật đầu, “Lâm tiểu thư, còn nhận ra tôi chứ?”
Tất cả mọi người: “.” Tình huống gì thế này, hóa ra Lâm Thiển thật sự biết tỷ phú Uống sao?
Lâm Thiển thoáng rùng mình, “Tất nhiên rồi, thật không nghĩ Uống tiên sinh còn nhận ra tôi”
Uông Hải Thành khẽ cười nói: “Thấy Lâm tiểu thư khỏe mạnh đứng đây, diện mạo cũng đã hồi phục, tôi cũng yên tâm” Ông ta kính cẩn cúi người đúng chuẩn 90 độ nói thành khẩn, “Tất cả là tại thằng con đã lỗ mãng lại còn không hiểu chuyện nên làm Lâm tiểu thư bị thương. Tôi là cha không làm tròn trách nhiệm, thành thật xin lỗi Lâm tiểu thư, thật xin lỗi!”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/853251/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.