May mà đã qua giờ cao điểm, lúc này trên đường không có nhiều xe, cô lái xe rất thong thả.
Không đợi Lâm Thiển nói, Phó Bạch Tu3yết đã suy đoán: “Có phải là đối tác của Cảnh Hành không, hay là nhân viên trong cửa hàng?” “Dù là nhân viên bàn tán chuyện riêng của 5ông chủ thì cũng sẽ không đồn khắp giới thượng lưu đâu.
Khác đẳng cấp thì sao truyền được? Với lại, các nhân viên đều biết bọn6 họ là anh em, hai người mới là người yêu, ai mà thất đức bôi nhọ người khác như vậy chứ?” Đầu óc Phó Bạch Tuyết rối loạn, vậy còn ai 8khác chứ, cố không nghĩ ra được.
“Là Diệp Thủy Tiên đấy.” Lâm Thiển nói.
minh là cô ta biết tiếng Trung.
Nói cách khác, trong quá trình học tập, Diệp Thủy Tiên đã nghiên cứu sâu tiếng Trung từ lâu, lại thêm Hà Cảnh Hành đã biết nói tiếng Trung từ nhỏ, mưa dầm thấm đất, Diệp Thủy Tiên của một năm trước không thể không biết nói và đọc hiểu tiếng Trung.
Đây là lần nói dối đầu tiên của cô ta.
Thứ hai, nhà cũ mà cô ta mua đã được trùng tu lại, từ trước tới giờ nhà vệ sinh không bị rỉ nước, nhưng sau khi cô ta vào ở thì bắt đầu rỉ nước, nước nhỏ xuống trần nhà bằng nhôm ở tầng dưới.
Lần thứ ba, cũng là lần quan trọng nhất, lúc cô ta tự sát, cửa nhà không khóa, chủ nhà ở tầng dưới nểu gõ cửa mà cửa không mở có lẽ sẽ bỏ đi.
“Gì cơ?” Phó Bạch Tuyết không thể tin được, “5Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971642/chuong-1087.html