Người nhà họ Hà thật lòng hy vọng Diệp Thủy Tiên có thể thật sự trở thành người nhà của họ.
Hà Trường Khanh và Dư Oánh đều đã trên 3tám mươi tuổi, đã trải qua rất nhiều việc hệ trọng.
Nhất là Dư Oánh, thấy gương mặt k6hông sức sống của Diệp Thủy Tiên thì không kìm được mà rơi lệ.
Cháu thì hay rối, tuổi còn quá trẻ, tương lai xán lạn, sao phải chọn cách cực đoan này?” Diệp Thủy Tiên cắn môi kìm nén cơn xúc động muốn khóc của mình.
Từ nhỏ cô đã là trẻ mồ côi.
Dù có bạn bè bên cạnh, nhưng dù gì họ cũng không phải người thân.
Không ai biết được cô khát khao trở thành người nhà họ Hà thật sự đến cỡ nào.
Một năm qua, cô hao tâm tốn sức lấy lòng mỗi người trong nhà họ Hà nhưng vẫn không thể thay đổi được tâm ý của Hà Cảnh Hành.
Hà Cảnh Hành khăng khăng muốn làm anh em với cô.
Anh em thì anh em, dù gì cô cũng là đứa con gái được nhà họ Hà công khai thừa nhận.
Nhưng cô đã đánh giá cao khả năng chịu đựng của mình.
Cô không chấp nhận được sự thật Hà Cảnh Hành và Phó Bạch Tuyết ở bên nhau.
Cô cũng đã từng điều chỉnh tâm trạng của mình, chuyển ra ngoài sống, dốc sức làm việc, nghĩ đủ mọi cách để tránh né tình yêu của hai người đó, thậm chí, cô còn muốn bỏ việc và rời khỏi thành phố này.
Nhưng lúc đến bệnh viện nộp đơn xin nghỉ, cô thấy Hà Cảnh Hành đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971637/chuong-1085.html