Sau khi mất đi vợ con, mấy chục năm nay Hà Viễn đều sống trong trạng thái được ngày nào hay ngày ấy.
Nếu không phải vẫn còn cha mẹ già và em g3ái đang bị bệnh, có lẽ ông đã không gượng dậy nổi từ lâu.
Bây giờ đã tìm được con trai, ông dường như đã tìm lại được tinh thần hăng hái liều5 mạng chiến đấu vì tương lai khi còn trẻ.
Ông chạy đi chạy về giữa hai nước mấy lần, muốn nhanh chóng ổn định tình hình trước mắt càng sớm cà6ng tốt.
Robert rất mong em ở lại giúp ông ấy, về nước với anh chưa chắc sẽ có đãi ngộ như hiện
giờ.”
Diệp Thủy Tiên lắc đầu, tâm ý đã định, “Anh đi đâu em sẽ theo đó.” Hà Cảnh Hành thở dài, bất đắc dĩ quay người ngồi xuống.
Từ nhỏ anh đã coi Diệp Thủy Tiên như em gái, anh nghĩ Thủy Tiên cũng chỉ coi anh như anh trai.
Anh còn luôn tin chắc rằng tình cảm giữa họ chỉ là tình anh em.
Lần này về nước, Hà Viễn chỉ tập trung vào việc chuyển về nước, giao hết tất cả công việc ở London cho Lương Thiên Kiều quản lí, dù s8ao bọn họ cũng đã dốc sức làm ở đó mấy chục năm rồi, phải nuôi sống hơn nghìn công nhân và hơn nghìn hộ gia đình.
Với lại, Lương Thiên Kiều c5ũng cảm thấy xấu hổ khi về nước, trước tiên không nói đến Lương Diệu Thần mang một đứa con ngoài giá thú về nước chắc chắn sẽ bị chỉ trích, mà ông ta cũng lo cuộc sống sẽ bị Tào Tuệ Hân làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971591/chuong-1060.html