Cổ Nguyên nói chuyện phiếm với hai ông bà họ Hà, ân cần hỏi thăm: “Cụ Hà, cụ đã tìm được nhà chưa?” Hà Trường Khanh tuy 3đã lớn tuổi nhưng tinh thần của ông vẫn rất tốt, nói chuyện cũng vô cùng rõ ràng và đầy sức sống, “Tìm được rồi, tìm đư5ợc rồi, ngay sát vách biệt thự nhà họ Lâm luôn, sau này tôi sẽ là hàng xóm với mấy ông đấy.” “Vậy thì tốt quá, cụ Hà bi6ết câu cá không?” “Biết chứ.
Sao? Ông cũng biết hả?” “Ha ha ha, vậy sau này chúng ta có thể cùng đi câu cá rồi,8 tôi biết hết những nơi có cá to ở ngoại ô, sau này tôi và cụ cùng đi.” “Được, cứ quyết định vậy đi.” “Khi nào đám Hà V5iễn về nước ạ?” “Haizz, năm nay không về kịp giao thừa, nhưng có thể về kịp Tết Nguyên Tiêu.” “Là chính thức chuyển về nước hay sao ạ? Sau này không cần bay đi bay về nữa phải không ạ?” Nói đến việc này, Hà Trường Khanh vui như trẻ con.
Một năm qua, bọn họ tìm được cháu ngoại.
Hà Hâm cũng qua thời kì khổ cực.
May mà gần đây nó không bận lắm, nếu gặp phải lúc nó bận thì nửa tháng cũng không gặp được nó.
Tất cả mọi việc trong nhà đều do Tiểu Thiển lo liệu, lúc này nó không bỏ chút công sức thì nên làm gì?” “Ôi, lúc cần khẳng định thì phải khẳng định.
Thành Kiều đã nhận biết bao vinh dự, người làm cha như ông nên vui trộm đi.” Cổ Nguyên xua tay, “Đó là sứ mệnh của nó, cần phải thế, không đáng nhắc tới, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971586/chuong-1058.html