Bà lẳng lặng xem Chu Mạn Ngọc biểu diễn, cảm nhận khả năng diễn xuất của bà ta như đang xem chương trình The Sound”, đúng là cơ 3hội hiếm có.
(*) The Sound: chương trình truyền hình thực tế của đài truyền hình Hồ Nam, mục đích là kiểm tra khả năng 5lồng tiếng và biểu diễn của các nghệ sĩ.
Một lần vấp phải trắc trở hoàn toàn6 không làm bà ta lùi bước.
“Bà t8hông gia, bà và tôi đều làm mẹ như nhau, hẳn là có thể thông cảm cho nỗi đau của tôi đúng không? Tôi vừa mới mất một đứa con gá5i, không muốn mất đi đứa nữa.
Mặc dù Tiểu Du là con nuôi của tôi, nhưng tôi cũng đối xử với nó như con gái ruột từ nhỏ.
Trước đây bất kể có bao nhiêu ân oán thì quá khứ cũng đã là quá khứ.
Con người luôn phải nhìn về tương lai, giờ ba nó đã thể rồi, chỉ còn lại mình tôi và nó.
Chẳng lẽ chúng tôi còn giận nhau nữa sao?”
“Tôi có thể cảm nhận được những năm qua Tiểu Du lo lắng cho tôi.
Ngày lễ ngày tết đều tới thăm và tặng quà cho chúng tôi.
Tôi đã nghĩ thông rồi, thay vì cả đời không qua lại với nó như kẻ thù, chi bằng thương yêu nhau, hưởng thụ tình mẹ hiền con thảo.
Lát nữa chờ Tiểu Du về, nếu nó giận dỗi, cáu kỉnh với tôi thì mong bà giúp tôi khuyên con bé nhé.”
Phan Tuệ không bình tĩnh như Cố Hải, cuối cùng cũng không nghe nổi nữa, “Bà đừng có hễ mở miệng ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971578/chuong-1055.html