Cô thật sự không cần phải làm thế.
Cố Thành Kiêu đang chạy bộ trên máy chạy bộ, trong lỗ tai đút tai nghe, chưa biết có người đến 3nhà.
Đội trưởng Trương gõ cửa, “Cổ đẹp trai.” Cố Thành Kiêu ngoảnh đầu lại, rất bất ngờ khi thấy bọn họ, “Đội trưởng Trương, có v5iệc gì mà anh phải đích thân tới đây vậy?” “Cố đẹp trai, anh coi trọng tôi quá rồi.
Anh nhìn đi, tôi đang mặc thường phục, đây là6 đến thăm riêng, không phải việc công.” Cố Thành Kiêu liếc ra sau lưng anh ta, “Đến thăm riêng mà còn dẫn theo đệ tử hả?” “Ha ha, người m8ới vừa tới, dẫn theo cho thấy chút việc đời, Quý Hổng.” Cố Thành Kiêu bước chậm lại, “Tôi biết mục đích tới đây của anh, nhưng thân phận 5bây giờ của tôi hơi khó xử.
Anh đến tìm tôi không tính là làm trái quy tắc sao? Cố tình vi phạm là không được đâu nhé.” “Tôi nắm chắc tâm lý mà.” Cố Thành Kiêu lại ra phòng khách nhìn một chút, “Vợ tôi đi rồi à?” “Đúng vậy, bà Cố rất hiểu công việc của chúng ta, tôi rất cảm ơn cô ấy.” “Vậy chờ một lát, tối đi xối người cái đã.
Hai người ngồi uống trà một lát đi.”
“Được.”
Ánh nắng mùa đông ấm áp, cây ngân hạnh trong sân rụng lá vàng đầy đất, đẹp không sao tả xiết.
Gốc cây ngân hạnh này đứng bên ngoài nhìn chỉ có thể thấy được ngọn cây, muốn nhìn toàn cảnh phải đứng bên trong.
Đội trưởng Trương và Tiểu Quý ngồi trong phòng nhỏ, vừa ngoảnh đầu là có thể thể nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971569/chuong-1050.html