Lúc gây chuyện ở trước của Thành Để xảy ra chuyện không may, ông ta lại bị nhồi máu não lần nữa, hơn nữa còn rất nguy kịch.
3Lần này không may mắn như thế, suýt thì Lâm Bồi đã xuống điện Diêm Vương báo cáo rồi.
Lúc ca phẫu thuật của Lâm Bồi kết thú5c thì trời đã tối, Chu Mạn Ngọc vẫn không thể nào tránh khỏi việc bị đưa đến Cục Cảnh sát.
Nhưng vì vẫn chưa bắt được những6 tên du côn kia, không đủ chứng cứ, lại thêm tâm trạng của Chu Mạn Ngọc rất không ổn định, cứ khóc mãi, mấy lần khóc đến ngất đi.
Cảnh sát xét theo tình hình mà xử lý, sau khi hỏi ý kiến của bà ta, họ đã đưa bà ta về căn nhà ở ngoại thành ngay trong đêm.
Căn biệt thự rất lớn, bà ta đứng một mình trong phòng khách, cảm thấy vô cùng lạnh.
Trên bức tường trong phòng khách toàn là ảnh chân dung của Lâm Tiêu, cục cưng của bà ta, chỗ dựa cả đời của bà ta, bây giờ đã tan nát hoàn toàn rồi.
Bà ta hận, hận tất cả những người sống tốt hơn hai mẹ con bà ta, hận những người từng làm tổn thương hai mẹ con bà ta, cũng hận thói đời tôn thờ người cao quý, giẫm đạp kẻ thấp hèn và cuộc sống lên xuống bấp bênh này.
Chu Mạn Ngọc bỗng ôm lấy đầu mình, từ từ ngồi xổm xuống.
Lần này bà ta gỡ bỏ tất cả sự ngang ngược và lớp ngụy trang xuống để khóc thật sự.
“Ông trời ơi, tôi nhớ Tiêu Tiêu trước đây của tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971535/chuong-1032.html