Diệp Thiến Như nhíu mày, hỏi lại: “Ở ngoài cửa nhà chúng ta sao?” “Đúng vậy, là nhằm vào Thành Để” Quản gia Niên nhìn cậu chủ, lại nhìn cô 3chủ, không dám nói nhiều.
Đang nói chuyện thì bên ngoài truyền đến tiếng hô vang đồng loạt: “Lâm Thiển ra đây, giết người đền mạng5! Lâm Thiển ra đây, giết người đền mạng! Lâm Thiển ra đây, giết người đền mạng...” Tiếng la hét cùng với khí thể và cảnh tượng này đã thu 6hút sự chú ý của người dân sống gần đó.
Đừng nói là người bên trong Thành Để, ngay cả Lâm Húc ở cách một con phố cũng nghe rõ mồn 8một.
Nếu nói đến chịu trách nhiệm thì người chịu trách nhiệm không chỉ có một mình Lâm Thiển mà còn có Vương Trạch Vũ và Hoa Tiểu 5Chi.
Trách nhiệm của Vương Trạch Vũ là lớn nhất, nhưng bọn người này lại một mực đến Thành Để náo loạn mà không đến rạp chiếu phim là nơi đông đúc náo nhiệt hơn.
Tại sao?
Cố Thành Kiêu nhìn từ trên cao xuống, thấy Lâm Bồi và Chu Mạn Ngọc đang giận dữ đứng trong đám đông khí thế, anh liền hiểu ra ngay.
Chu Mạn Ngọc là người biết ăn nói nhất.
Dựa vào miệng lưỡi trơn tru, bà ta có thể đổi trắng thay đen, nói chết thành sống.
Dù bà ta không chiếm được cái lý thì cũng khiến đối phương bị chỉ trích.
Cổ Thành Kiêu đi xuống lầu với sắc mặt nghiêm nghị.
Ba mẹ và vợ con anh đều đang ngồi bên bàn ăn, nhìn anh bằng vẻ mặt đầy mong đợi.
Anh nghĩ bất luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971521/chuong-1027.html