Không chỉ Cố Đông Quân
mà Cố Thành Kiêu cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho chị.
“Phải, trải qua nhi5ều chuyện như vậy, chị phải thừa nhận việc chị và Cố Đông Quân đã mãi mãi chẳng thể hàn gắn lại.
Vậy chị cần gì phải làm những chuyện 'mất nhiều hơn dược' này chứ?”
“Nếu chị thật sự có thể nghĩ được như thế là tốt rồi.” “Chị có thể thể với trời, thứ nhất là chị và anh ấy đã không còn5 cơ hội; thứ hai là còn rất nhiều chuyện quan trọng hơn việc đối phó với Lâm Du.
Em nghĩ thử xem, Lâm Tiểu bước vào giới giải trí, danh lợi đều có cả, muốn loại đàn ông nào mà không được.
Cô ta đã quên Đông Quân từ lâu.
Còn chị cũng đã hoàn toàn hết hi vọng với anh ấy.
Thay vì đắm chìm trong tình cảm quá khứ để rồi lạc mất chính mình, chi bằng kiếm thật nhiều tiền, sông sung sướng hơn bất kì ai.”
Nhắc đến tình cảm, Dương Liễu Nhi còn kéo chủ đề câu chuyện sang ông bà Phan.
Hiện giờ, đây mới là điểm yếu lớn nhất của Phan Khả Vận.
“Khả Vận, chị cảm thấy chú vẫn không cam lòng.
Lẽ nào em không muốn làm chút gì đó cho ba em và cho cái nhà này? Vừa rồi chị nhìn thấy nét mặt lo lắng của cô Út, họ thật sự rất lo cho em đấy.” Lúc này, băng tuyết trên người Dương Liễu Nhi gần như đã tan hết.
Mái tóc và lưng đã ướt đẫm, cô ta cố chịu đựng cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971492/chuong-1012.html