“Sở dĩ em thích anh là vì thấy anh nặng tình với chị Tương Tương, dáng vẻ mượn rượu giải sầu sau khi chia tay của anh khiến 3em đau lòng.” “Em là đồ ngốc hả?” “Đúng, em cũng thấy vậy, bây giờ câu trả lời của anh hơi phá hủy tam quan đấy.
Kh4ông hợp mà anh yêu người ta những tám năm, mọi người đều nói anh bất thường, anh biết không?” “Biết chứ, anh cũng chưa từng7 giải thích điều gì.”.
Lý Bất Ngữ nhìn anh, anh vẫn quay đầu nhìn ra cửa sổ.
Cô không thấy được biểu hiện c8hân thực trên mặt anh, nói tiếp: “Sau khi anh và chị Tương Tương chia tay, anh cũng không tiếp tục yêu ai, là vì hối hận sa1o?” Thẩm Tự An lắc đầu, chia tay là quyết định anh không hối hận nhất.
Em ngốc, em ngu xuẩn mới thích anh lâu như vậy!” Thẩm Tự An than thầm, xem ra không nói rõ là không được rồi.
Vốn dĩ lần này là anh kích động, muốn đuổi theo cô để hỏi rõ ràng, chi bằng kích động thêm lần nữa vậy.
Không có cơn kích động này, e rằng anh thật sự phải cô đơn đến cuối đời.
Nghĩ vậy, Thẩm Tự An để khăn mặt và túi chườm nước đá xuống bên cạnh.
Bước ngoặt quan trọng, chút vết thương nhỏ này hoàn toàn không đáng nhắc tới, “Chuyện giữa anh và Tương Tương hoàn toàn không phải như mọi người nhìn thấy bề ngoài, anh cũng không muốn bàn tán sau lưng cô ấy, là anh...
“Vậy có phải vẫn không quên được chị ấy không?” “Đã quên từ lâu rồi, đời anh, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quyen-the/1971479/chuong-1005.html