"Tô Minh, anh đã đi đâu vậy?"
"Bảo bối ngoan, chúng ta ra ngoài rồi nói nha!" Anh ta cầm tay tôi, bước ra ngoài và mặc kệ bao nhiêu người đang tròn mắt nhìn
"tôi" giả vờ nhân đạo, ôm chầm lấy cánh tay anh ta, thản nhiên nhõng nhẽo
"Không, em muốn đi mua sắm cơ!"
Tôi chỉ biết ngồi đây, lặng lẽ xem cuộc đối thoại giữa họ nhưng có chút cảm thấy thật bứt rứt khó chịu
Lúc này Tô Minh đưa tay lên nhẹ nhàng chạm vào má tôi với ánh mắt mê hoặc của mình mà nhìn thẳng vào tôi rồi cười. Anh ta nhìn như vậy một hồi lâu nhưng chả nói gì
Không hiểu sao, tôi lại cảm thấy rằng anh ta đang nhìn tôi chứ không phải "tôi" . Cảm xúc của tôi bây giờ như một mớ hỗ độn vậy!
"Được rồi, đi thôi!"
Tô Minh đồng ý đi mua sắm khiến con quỷ nữ kia rất vui sướng.
Quả nhiên anh ta không phát hiện ra tôi đã không còn là tôi nữa rồi! Hay là phát hiện ra nhưng coi như không biết? Trong lòng tôi lúc này, cảm thấy khó chịu như kiểu bị người khác phản bội vậy
Vì yêu cầu của "tôi" nên "tôi" và Tô Minh đã đi chơi cả ngày đến khi trời tối mới bắt đầu trở về phòng trọ
"Tô Minh....người ta mệt quá nhưng không muốn rời xa anh một chút nào hết ...phải làm sao bây giờ?"
"Thế hả?" Tô Minh lại gần ôm tôi rồi đặt một nụ hôn trên mái tóc tôi, "tôi" đưa miệng hôn vào cổ anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quy/2636428/chuong-19.html