Người ta nói những lúc đêm trăng lên cao và có gió mạnh thì đó là những lúc dễ có chuyện chẳng lành ập đến nhất. Trong ánh trăng không thể nhìn thấy rõ được 5 ngón tay của mình, mọi thứ đều mờ mờ ảo ảo rồi một áng mây che mất ánh sáng cuối cùng từ vầng trăng kia...Trời dần nổi gió mạnh hơn, cành cây đung đưa, tiếng lá rơi xào xạc
Tôi cảm thấy mình như đang trong mơ vì cơ thể tôi rất nhẹ như không có một trọng lực nào cả
Trong giấc mơ, khung cảnh thường thay đổi rất nhanh. Trong một cái chớp mắt, tôi đã thấy mình đang đứng ở một nơi giống như là một ngôi trường học bị bỏ hoang. Lúc bước vào một lớp học , trước mắt tôi có bốn cô gái đang ngồi quanh một chiếc bàn, trên bàn đặt một tờ giấy đầy kí tự cùng một chiếc đ ĩa nhỏ được đặt lộn ngược như để triệu hồi cái gì đó
"Âm linh, âm linh, mau mau đến!"
Mọi thứ rất yên tĩnh chỉ ngoại từ tiếng gọi đó, âm thanh dừng lại khi bàn tay thứ 5 xuất hidưới chiếc đ ĩa
"Bạn sẽ chơi cùng chúng tớ chứ?"
Một khuôn mặt nhuốm máu đỏ tươi xuất hiện trước mặt tôi. Nó thoát ẩn thoát hiện, gương mặt đó từ phía sau thì thầm vào tai tôi với giọng nói khàn lạnh lẽo
"Chơi cùng bọn tớ đi mà"
"Phải đấy lại đây nào!"
"Linh Nhi, cậu...."
Tôi rất sốc khi nhìn thấy Linh Nhi...Lúc này, bốn người ngồi đằng kia đang đồng loạt quay lại nhìn tôi... lúc đó tôi mới nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-quy/2636425/chuong-21.html