Hiếu. Chính là Hiếu.
Lúc nghe mọi người trò chuyện tôi cứ ngỡ mình nghe nhầm, phải hỏi lại một lần nữa:
- Mấy chị nói chủ hãng rượu Jiko là Híêu, cậu chủ nhà họ Dương làng bên phải không ạ.
- Chẳng hắn thì ai. Mọi người đang đồn ầm lên kia kìa. Không hiểu sao một kẻ suốt ngày chỉ biết chơi bời như hắn lại có thể tạo ra loại rượu giống hệt nhà chúng ta như vậy.
- Còn sao nữa chắc chắn là có nội gián rồi.
- Chuyện này sao có thể chứ. Công thức chế biến rượu ngay cả mấy vị trưởng bối đứng đầu các công đoạn cũng không biết hết được công thức.
- Này, này. Tôi nghe người ta nói hình như là người thân cận bên cạnh cậu chủ lấy trộm rồi bán cho bên kia. Tôi còn nghe người ta đồn hình như lúc phát biểu tên Hiếu còn kêu cảm ơn cậu chủ cơ mà.
- Thật á....
- Mấy người kia, không có việc gì làm hay sao mà ngồi nói chuyện. Muốn bị đuổi việc có phải không.
Tiếng Mai quát lớn, đám ngừơi kia sợ hãi vội tản ra đi làm việc. Mai nhìn tôi nói:
- Chị đi theo tôi.
Nhìn thái độ giận dữ đầy tức giận của Mai tôi chẳng dám ho he nửa lời đành lầm lũi đi theo cô ta.
Mai dẫn tôi tới phòng chính. Trong phòng còn có ông Mạnh, Lượng, Vy đang ngồi.
Thấy tôi đến, ông Mạnh khẽ cau mày.
- Cháu chào bác.
- Vào đi. Ông Mạnh hắng giọng đáp.
Tôi bước vào theo Mai khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-giau/1941293/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.