Chiều hôm đó vợ chồng Bằng đưa con Tít lên phòng khám sản khoa trên huyện.
Bà bác sĩ khi nghe lý do con Tít đến khám thì có chút ngơ ngác, gì chứ ở đây cũng còn lạc hậu lắm, khám trinh tiết... nghe nó kinh dị hơn phim ma Thái Lan nhiều.
Khỏi nói con Tít mặt mũi nó đỏ như Mặt Trời buổi trưa, chỉ thiếu khóc lên thôi. Nhục nhã vô cùng!
Bà bác sĩ kêu nó leo lên cái giường như giường của bà đẻ, hai chân dạng ra và không được mặc quần. Tội nghiệp, con nhỏ là gái còn trinh...
- Cô nằm lên đó đi, không đau đâu, yên tâm.
Tít nó gật gật, lại nhìn thấy bà bác sĩ đeo bao tay y tế, xong lại tháo cái túi vuông nhỏ nhỏ, lấy ra cái bao....à cái này nó nhìn không biết, trông lạ vô cùng.
Thấy nó nhìn chằm chằm, bà bác sĩ cười cười:
- Cô nhìn gì dữ vậy? Đeo bao vào để giữ an toàn cho cô thôi mà.
Bao??? Đeo bao vô làm gì???
Con Tít ngu ngơ, mặc dù muốn hỏi nhưng nó lại không dám..
Phải nói cái chỗ con Tít ở quê lắm, không có wifi, không có mạng mẽo cũng không có điện thoại thông minh như người dân trên tỉnh. Cũng chẳng biết ba má nó tại sao lại chọn vùng đất này mà sinh sống. Ôi cái vùng bình dị đến dị thường...
Kết quả hẳn tất nhiên ai cũng biết, con Tít vẫn còn là con gái, nó vẫn còn màng trinh!
Vợ chồng Bằng về thông báo cho bà Quý, bà ta chỉ gật đầu, cũng không nói năng gì thêm, cứ thế mà đi về phòng.
Cúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-dien/113423/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.