Kiên cũng không ngờ sự việc bất ngờ như vậy, chính anh vô cùng mong đợi nụ hôn này nhưng lại không nghĩ sẽ ở trong hoàn cảnh buồn cười thế. Anh đen mặt nghe cô chất vất, thật oan uổng cho tấm thân trong trắng này. Trong lòng thầm than: "Tôi nói mình bị người ta đẩy, em có tin không?". Oan khuất là vậy nhưng lỡ cũng đã lỡ rồi, ngoài mặt Kiên chỉ lúng túng giây lát liền khôi phục vẻ mặt cợt nhã thường ngày. Anh nhún vai phủi sạch:
-Không phải tôi, tôi vô tội.
Trâm bị cái bộ dạng cà lơ phất lơ này của anh chọc điên, bị chiếm tiện nghi, cô nào có thể để yên. Bỏ qua cái ngại ngùng của nụ hôn đầu, cô hung hăng nhéo thịt trên người Kiên. Mà với anh thì cũng chỉ như đang gãi ngứa, để mặc cô nhéo đã tay thì thôi.
Trâm bực bội nhéo tới nhéo lui, phát hiện bản thân dường như chẳng đả động nổi anh, chỉ biết thu lại tâm tình rối rắm vừa rồi. Lúc này mới để ý đến tình huống hiện tại, mình còn đang ở ngoài đường, đông người như vậy mà lại làm ra chuyện mắc cỡ vừa này, trên mặt không khỏi tăng thêm một mảng ửng đỏ. Ánh mắt nhìn anh cũng nặng nề hơn. Kiên buồn cười, nhíu mày cúi xuống hỏi cô:
-Sao vậy, không nhéo nữa đi. Tránh để cục tức trong bụng, lâu ngày sẽ khó tiêu.
Cô dậm chân, nghiến răng nghiến lợi đáp lại:
-Chú bắt nạt tôi, tôi sẽ mách với cô. Cô sẽ không tha cho chú đâu.
Lần này, Kiên thật sự cười ra tiếng, cử chỉ càng có phần lưu manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bo-doi-khong-em/1718753/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.