“Tôi có thể làm gì ông?” Quyền Nam Dương cười nhẹ một tiếng, hướng về phía Quyền Lập Chí: “Trừ khi ông muốn những chuyện mà ông làm bị mọi người đều biết, bằng không ông hãy tự quản tốt cái miệng của mình, cái gì cũng đừng nói với tôi.”
Quyền Lập Chí tức đến hộc máu: “Quyền Nam Dương, cái tên bất hiếu này, mày không tôn trọng trưởng bối, mày vu oan giá họa, mày nhất định sẽ không có kết cục tốt, nhất định sẽ bị mọi người....”
Quyền Nam Dương cắt đứt lời ông ta: “Quyền Lập Chí, trước khi ông chửi bới tôi, ông hãy nghĩ cho kĩ, rốt cuộc là tôi không muốn hiếu kính với người ba như ông hay là ông căn bản không xứng làm một người ba.”
Người ta từng nói một giọt máu đào hơn ao nước lã, có quyết tuyệt như thế nào cũng không chặt đứt được, huống hồ ông còn là ba của anh, nhưng Quyền Lập Chí biết bao lần phản bội và bán đứng anh.
Tình cảm cha con giữa hai người bọ họ đã sớm bị sự ích kỉ của Quyền Lập Chí tự tay cắt đứt rồi, giờ đây ông ta lại quay sang nói anh là đồ bất hiếu.
Đồ bất hiếu?
Một người không tôn trọng cha mình, không đối tốt với vợ, thậm chí còn nổi lên dã tâm muốn giết con trai mình, một người như vậy chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm của một người cha dù chỉ một ngày, bây giờ còn có mặt mũi chửi con mình bất hiếu.
Sợ rằng có lẽ đây câu chuyện nực cười nhất mà trong mấy năm này anh từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396435/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.