Chắc chắn anh không biết.
Khi biết được tin tức anh gặp nạn, cô cảm giác thế giới của mình đều sụp đổ.
Cũng may anh không sao cả, cũng may bây giờ anh còn có thể đứng bên cạnh cô, cùng cô ngắm Phong Hoa Tuyết Dạ.
"Xin lỗi!" Quyền Nam Dương nhìn Trần Nhạc Nhung nói, giọng điệu nặng nề, áy náy nói không nên lời.
"Anh Liệt, sao anh lại xin lỗi với em? Chắc chắn anh lại quên lời em nói rồi, em nói rồi, em chỉ muốn anh yên ổn." Yêu cầu của cô rất đơn giản, rất đơn giản, chỉ cần anh yên ổn, không cần gì hơn.
"Ừ, anh nhớ kỹ rồi." Anh gật đầu, không nhịn được tăng sức lực ôm cô, bỗng nhiên nghĩ tới gì đó: "Nhung Nhung, anh dẫn em đi xem thứ này."
"Được." Cô cũng không hỏi anh dẫn cô đi xem cái gì, mà chỉ tin tưởng anh vô điều kiện, cho dù anh dẫn cô đi đâu, cô đều sẽ đi sát theo anh, sẽ không chùn bước!
Khoảnh khắc lúc cô chọn anh, cô đã kiên định như thế!
......
Trận tuyết lớn đã ngừng, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, nhiệt độ hôm nay ước chừng tăng lên vài độ.
Còn có người mình thích ở bên cạnh, cho dù đi trong đất tuyết trắng mênh mông, Trần Nhạc Nhung vẫn không cảm thấy lạnh lẽo chút nào.
Hơn nữa anh Liệt còn nắm chặt tay cô, nhiệt độ từ tay anh truyền tới cho cô từng chút từng chút, làm cô càng thêm ấm áp.
Trong lòng vui vẻ, đi đi một lát, Trần Nhạc Nhung không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lay-chong-bac-ty/2396362/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.